DN.BINHNGƯỜIKHÔNGBIÊNGIỚI History

Hide minor edits - Show changes to output - Cancel

Added lines 1-82:
!!BINH NGƯỜI KHÔNG BIÊN GIỚI


Năm 2000

Mừng thiên niên kỷ đến rồi\\
Trời thương nên để cho người thế gian\\
Với nhau ở lại trần gian\\
Giữ gìn trái đất vững an đẹp giàu\\


***\\



Trái tim rộng mở khắp nơi\\
Tình thương bao bọc mọi người chứa chan\\
Những ai đói khổ cơ hàn\\
Những người bệnh tật vương mang trọn đời\\
Tưởng chừng không có nụ cười\\
Âm thầm chết lịm một đời cô đơn\\
Từ nay thôi hết tủi buồn\\
Việt Nam tôi đã biết thương nhau rồi\\
Đã ban pháp lệnh tuyệt vời\\
Trẻ em đối tượng mọi người quan tâm\\
Không ai bạc đãi cho đành\\
Từ nay trẻ được có quyền sống vui\\
Sanh con là phải dưỡng nuôi\\
Đó là bổn phận làm người mẹ cha\\
Phải cho trẻ một mái nhà\\
Nếu không hạnh phúc cũng là ấm no\\
Lớn lên phải được chăm lo\\
Đến trường đến lớp cùng nhau học hành\\
Trẻ nào tài giỏi thông minh\\
Phải được bồi dưỡng tận tình đến nơi\\
Thành tài giúp ích cho đời\\
Trở thành thừa kế mọi người vững tin\\
Mai sau Tổ quốc, gia đình...\\
Mọi người trông cậy nơi mình con ơi\\
Trẻ nào tàn tật không may\\
Sẽ được cứu chửa đoái hoài tận tâm\\
Trẻ mù đôi mắt tối tăm\\
Giúp cho sáng mắt như nằm ngủ mơ\\
Xe lăn cho trẻ bị què\\
Đôi chân tê liệt khó bề đứng yên\\
Điếc câm không thể bỏ quên\\
Tập nghe, tập nói phép tiên đến gần\\
Thầy cô rèn luyện ân cần\\
Cận kề giúp đỡ dần dần tiến xa\\
Dân tôi tình cảm đậm đà\\
Tình thương chia sớt trẻ già bên nhau\\
Người nghèo nương tựa người giàu,\\
“Tình thương” “tình nghĩa” giàu nghèo ấm no\\
Khỏe thì bổn phận chăm lo\\
Yếu đau tật bệnh cậy nhờ mới nên\\
Bỏ đi ganh ghét ti hiềm\\
Đừng nên hờn giận, đừng nên ván cừu\\
Mọi người đoàn kết thương yêu\\
Giúp cho đàn trẻ còn nhiều kẻm thua\\
Nước người tiên tiến tranh đua\\
Còn ta chậm tiến mãi chưa kịp người\\
Trẻ hư thì đã hư rồi\\
Giúp sao cho trẻ nên người được đây?\\
Thói hư tatật xấu dẫy đầy\\
Xì ke ma túy không may vướng vào\\
Họ hàng cha mẹ thầy cô\\
Bạn bè giúp đỡ làm sao bây giờ?\\
Đừng nên bỏ trẻ bơ vơ\\
Trẻ cần phải được chở che tận tình\\
Trẻ là cây nhỏ mầm xanh\\
Phải luôn vung tưới mới thành cây cao\\
Những người chủ lớn mai sau\\
Bây giờ phải được truyền trao dặn dò\\
Dân tôi đã biết thương nhau\\
Mái ấm, nhà mở thật nhiều khắp nơi\\
Cháu cơm manh áo trong đời\\
Sớt chia cùng hưởng người người vui chung\\
Khu nhà ổ chuột khốn cùng\\
Không còn tồn tại “nhà chung” có rồi\\
Cao cao thoáng mát khắp nơi\\
Mọi người chung một khoảng trời màu xanh\\


Page last modified on June 09, 2016, at 04:12 AM