TU TÂM
Tâm là gốc tội
Nên cần phải tu
Luân hồi chìm nổi
Bởi tâm mịt mù
Quay về nương tựa
Uốn nắn tâm xưa
Nhận ra bản chất
Tham sân xin chừa
Tâm vốn không hình
Dẫn dắt chúng sinh
Thành ma thành Phật
Cũng bởi tâm mình
Bởi tâm điên đảo
Chạy theo vọng tình
Đắm mê hư ảo
Nổi chìm lênh đênh
Cầm dây hơi thở
Chăn trâu - tâm mình
Chẳng rời chẳng hở
Trâu nằm lặng thinh
An ban thủ ý
Thở vào thở ra
Lắng dừng tâm ý
Đưa tâm về nhà
Đã về đã tới
Bây giờ ở đây
Trâu nằm yên đợi
An vui nơi này
Tu tâm thuần thục
Quên trâu quên người
Tâm đà nhiếp phục
Tháng ngày rong chơi
Không giẫm lúa gạo
Tùy duyên giúp đời
Thong dong nếp đạo
Niết bàn thảnh thơi…
Đức Kiên