Binh xa hành
Đỗ Phủ
Tiếng xe dồn rền vang ngựa hí
Thắt ngang lưng cung nỏ, quân trang
Hành nhân chuẩn bị lên đàng
Mẹ cha theo tiễn hai hàng lệ rơi
Vợ con khóc một trời sầu thảm
Cầu Hàm Dương khuất - xám bụi mờ
Nỗi niềm u uất từng giờ
Tiếng than khóc nghẹn xuyên bờ không trung
Ven đường khách lạ lùng đến hỏi
Người ra đi cạn tỏ, nguồn cơn
Rằng thưa: tuyển bắt nhiều phen
Canh đê hướng Bắc đứng ven sườn đồi
Sang tây khẩn hoang hồi bốn chục
Trẻ lên đường cầu chúc bình an
Trưởng thôn còn chít hộ khăn
Già về biên trấn còn đang gọi người
Biên thùy máu chảy ngời biển đỏ
Vũ Hoàng chưa bỏ ý chiếm thêm
Nghe chăng từng huyện, châu, thôn?
Sơn Đông khắp chốn tiếng đồn lan xa
Cỏ gai mọc quanh nhà cây dại
Phụ nữ còn khỏe vác cày thay
Ruộng đồng lúa mọc không ngay
Binh Tần thí mạng không ai được lùi
Dân bị vây khác chi gà chó
Trưởng giả còn hỏi - tỏ xót thương!
Quan tâm mong được tỏ tường
Bọn tôi liều lĩnh tìm đường tỏ phân:
Chốn này đây từ phương Đông tới
Quan Tây còn tuyển đợi tân binh
Thuế, tô quan thúc bên mình
Tiền đâu cống nộp làm thinh đánh liều
Mới hay sinh trai nhiều là ác
Nhược bằng sanh gái chắc tốt hơn
Gái ngoan ta gả xóm gần
Trai ngoan nội cỏ vùi thân mất rồi
Ven Thanh Hải người người có thấy?
Trắng xương phơi chẳng mấy người thu
Quỷ ma than khóc đêm thâu
Sẩm trời mưa đổ, hu hu... tiếng buồn
Vân Hà (TTHA)