10 – LA HẦU LA –
( Mật hạnh đệ nhất )
La Hầu La – người Sa Di nhỏ nhất
Thuở ấu thơ xa cách Phụ thân rồi
Nhưng không buồn bỡi thân mẫu dưỡng nuôi
Luôn chăm chút cưng yêu từ thuở bé
Con Thế Tôn, vốn thuộc dòng Thích tử
Hiện kiếp này còn ở lại trần gian
Theo gương cha ngôi báu cũng không màng
Tu mật hạnh sống vui đời giải thoát
Làm thị giả Thánh Tăng Xá Lợi Phất
Vẫn ngày ngày khất thực nẽo đường xa
Rồi hôm kia về trễ mới hay là
Tịnh xá đã bị Thường Tăng chiếm đoạt
Hạnh nhẫn nhục La Hầu La lẳng lặng
Nhường chỗ nằm cho khách chẳng mời kia
Mưa gió đến nơi - người trú tạm bên hè
Nơi nhà xí qua đêm cho đỡ lạnh
Mưa như thác khắp nơi đều lâm cảnh
Nước ngập tràn, rắn độc cũng bò ra
Đức Thế Tôn linh cảm bỡi lòng cha
Bỗng chạnh nhớ con giờ đang nguy hiểm
Người vừa đến kịp thời và giải cứu
La Hầu La thoát khỏi nạn tai kia
Kể từ đó những Sa Di niên thiếu
Được kề bên Thánh Chúng lúc đêm khuya
La Hầu La : đệ nhứt tu mật hạnh
Giới luật luôn gìn giữ thật nghiêm trì
Dù khó khăn, chướng ngại chẳng so bì
Dù Phật Tổ quên người không chăm sóc
Hạnh nhẫn nhục dù lòng ai hiễm hóc
Vẫn âm thầm nhường nhịn chẳng hơn thua
Tinh tấn ngồi Thiền – đạo quả mấy mùa
Đà kết trái quả lành người tận hưởng
Bố thí pháp cho người nhiều nghiệp chướng
Tặng cho ai tài sản để no lòng
Gíup những người lo sợ cảnh long đong
Lòng tin vững không ngại gì nghiệp ác
Lời nói Ngài thật dịu dàng, an lạc
Gíup bao người củng cố được niềm tin
Cùng với Phật Đà – người giáo hóa chúng sinh
Đem Chánh Pháp lưu truyền trong dân chúng
Suốt một đời sống vui trong ánh đạo
Người Niết Bàn khi đạo quả vuông tròn
Bảy mươi tám tuổi đời vẹn tấm lòng son
Thành Chánh quả quay về nơi Cực Lạc
Chim Ca Lăng suốt bốn mùa ca hót
Như đón chào Hiền giả cõi nhân gian
Nghiệp trả xong trở lại chốn Lạc Bang
Mật hạnh ấy La Hầu La đệ nhứt
Con Thế Tôn thật đã tròn quả phúc
Noi gương cha hoằng pháp chẳng hồ nghi
Vững một niềm tin, gian khổ chẳng nề chi
Sẽ có mặt hội Long Hoa cùng Thánh Chúng…
VÂN HÀ (TTHA)