Mùa xuân trở lại
Hôm xưa lá rụng ngập đường đi
Tiễn bước anh ra chốn biên thùy
Mấy độ thu về cây trụi lá
Một mình em đếm bước mình đi
Mùa đông rét mướt chốn cô phòng
Quanh quẩn bên mình ngọn gió đông
Thổi đến nơi nào em chẳng biết
Để mà gởi đến nỗi hoài mong
Hạ về giữa lúc nắng hè lên
Phượng rơi từng cánh, gió mông mênh
Mình em đếm bước trong đơn lẻ
Nhặt cánh hoa rơi rụng trước thềm
Hoa vàng chờ đón bước chân ai?
Mà nở rực lên giữa nắng mai
Thì ra... xuân đến rồi anh hỡi
Nơi chốn xa vời, anh có hay?
Vân Hà (TTHA)