Tâm tư
Tôi muốn chiều nay mưa đừng rơi nữa
Lạnh không gian rét buốt ngập hồn tôi
Gió lốc, cô đơn, bụi cuốn, bồi hồi...
Tim tê tái nghe lòng mình nức nở
Tôi không hiểu vì sao tôi thế nữa
Chỉ âm thầm, ngào nghẹn một mình thôi
Khi trần gian mưa gió phủ đầy trời
Buồn ray rứt trong biển sầu câm nín
Cuộc đời tôi buồn mênh mông vây kín
Trọn tâm hồn và thể xác phàm phu
Cuộc đời tôi, tôi đã nhuộm mùa thu
Làm thể chất trong hình hài úa rủ
Vân Hà (TTHA)
4-4-67