Tình yêu
Đố ai định nghĩa được tình yêu
Hoa thắm gợn lên nét mỹ miều
Bướm trắng chập chờn đôi cánh yếu
Ấy là khởi thủy của tình yêu???
Tình yêu ấy là tình yêu vị kỷ
Mơ cuộc đời bằng tia mắt lạc quan
Sống vô tình trước nỗi khổ trần gian
Đời giả tạm hay đó là thực thể?
Dù ảo mộng nhưng ta nào có kể
Chỉ bằng lòng hiện hữu ấy mà thôi
Bởi thế nên chưa thoát khỏi luân hồi
Còn sống mãi trong ao tù trưởng giả
Tình yêu ấy là tình yêu dối trá
Chẳng thực lòng tha thiết mến yêu đâu
Vì không yêu ta nào có vương sầu
Yêu chi nữa khi biết đời chỉ thế
Yêu mà chi khi con người không thể
Tạo cuộc đời bất biến với thời gian
Dù bao nhiêu thế kỷ cũng không tàn
Để còn mãi an lành cùng vũ trụ
Kìa... gió lên mang theo lời nhắn nhủ
Này người ơi, yêu chỉ thế thôi sao?
Nếu vậy thì, người hãy kíp tránh mau
Vì yêu thế chỉ gây thêm vướng bận
Kìa... vũ trụ không gian vô cùng tận
Đang đợi chờ tình thương mến bao la
Vạn nguồn yêu hay bể ái chan hòa
Để bù đắp cho tình thương nhân loại
Này người ơi, những gì còn sống mãi
Ấy chính là tình Bác Ái vô biên
Suối Từ Bi làm thấm đất dịu hiền
Và nhân loại tắm mình trong suối ấy
Tình yêu đó là tình yêu không quấy
Cũng chính là thực thể của tình thương
Bởi thế nên ta sẽ chẳng còn vương
Đời khổ lụy trong tình yêu vị kỷ
Ta sẽ tạo cuộc đời đầy thiện, mỹ
Nếu rộng lòng mở cửa rắc tình thương
Tình yêu kia chan chứa mọi ngã đường
Tình yêu ấy là tình yêu khắp cả
Là hoa thơm giữa cõi đời cặn bã
Là hương lành cứu vớt kẻ si mê
Là hồi chuông cảnh tỉnh giữa đêm dài
Là tiếng mõ vang theo lời thoát tục
Vân Hà (TTHA)
24-6-65