Tưởng niệm Ba

Kính dâng Ba của con

Ba ơi, Ba! giờ đây con thật hiểu
Lớn khôn rồi con mới chịu mồ côi
Suốt bao năm ba có mặt trong đời
Chưa một lần con nhìn Ba thật kỹ

Ba đi rồi, Ba trở về nguyên thủy
Bỏ chúng con ở lại chốn trần gian
Mắt mờ hoen giòng lệ nhỏ đôi hàng
Con đau đớn chừng như ai xé nát...
... Cả buồn tim máu đỏ rỉ không thôi
Ba ơi, Ba! các con sống trên đời
Ba không có như cảnh nhà không nóc

Chỉ còn Má, thật buồn, nhưng chẳng khóc
Má lặng nhìn lên di ảnh người thân
Hàng nến nghiêng nghiêng chực tắt bao lần
Nhưng cố gượng chừng như còn lưu luyến

Nhớ làm sao những ngày xưa thần thánh
Khi chúng con còn tuổi nhỏ ham chơi
Ba thường rầy la: vào mà học con ơi
Kẻo khôn lớn không biết gì, khổ lắm !

Con bây giờ tuy không còn nhỏ dại
Nhưng Ba ơi, làm sao chẳng tủi buồn
Nhìn người ta còn phụng dưỡng song thân
Khi hè đến... con về, mà chẳng thấy

Ba của con đã thành người thiên cổ
Biết bao giờ con gặp lại Ba ơi?
Ngoài vườn kia trời mưa không ngừng đổ
Như tiễn đưa Ba vĩnh biệt cõi đời

Nếu còn kiếp khác Ba ơi
Cho con xin được trọn đời làm con!

Vân Hà (TTHA)


Page last modified on October 30, 2016, at 09:31 AM