Tử Dạ, bài ca đất Ngô
Lý Bạch
Chốn Trường An trăng treo một mảnh
Đêm thanh còn bao cảnh người vui
Rộn ràng đập vải nào ngơi
Gió thu bất tận thổi xuôi quanh mình
Ngọc Quan nặng mối tình tha thiết
Bình Hồ man chẳng biết khi nao?
Qua cơn khói lửa đớn đau
Chồng ta khỏi khoác áo bào viễn chinh
Vân Hà (TTHA)