Thăm đền Cổ Loa
Từ Hà Nội lần theo quốc lộ
Men dần theo đường nhựa rẽ qua
Tường thành cao ngất từ xa
Ruộng đồng bát ngát, Cổ Loa vững vàng
Đây xin tạm dừng chân: Cầu Vực
Nơi tên đồng hàng vạn lưu kho
Triệu Đà suốt sáng âu lo
Làm sao chống đỡ mong dò tìm phương
Giặc vào đến... không đường tháo chạy
Cổ Loa thành, vời vợi hào sâu
Kim Quy tặng móng hôm nào
Xây thành, đắp lũy đón chào địch quân
Đi tiếp nữa... xin đừng rẽ trái
Ngôi miếu đình bề thế, khang trang
Nơi vua cùng với các quan
Luận bàn việc nước, giữ an biên thùy
Bên cánh cổng uy nghi, sừng sững
An Dương Vương thường đứng hôm nào
Điều binh phất ngọn cờ đào
Đuổi quân cướp nước, nêu cao lòng vàng
Bên táng lá ngỡ ngàng còn đó
Am Mị Châu một thuở còn đây
Hình người lẫn khuất ngàn cây
Hồn oan u uẩn, khôn khuây nỗi sầu
Phụ hoàng hỡi, còn đâu gác tía
Lầu son xưa, oan nghiệt gây nên
Công cha, nghĩa mẹ chưa đền
Tình duyên một phút, hóa nên hận lòng
Trọng Thủy hỡi, thiếp mong chàng hiểu
Nợ nước ta còn thiếu kiếp này
Nợ tình ai trả? ai vay?
Cho em lỗi đạo, từ nay phụ chàng
Non nước hỡi! muôn vàn ân hận
Lỗi tại ta, một dạ tin người
Tránh sao miệng thế chê cười
Thiếp xin chuộc tội, một đời Mị Châu
Nghìn thu trước, còn đâu: tình sử
Nghìn thu sau, còn giữ thành này
Cổ Loa bi tráng là đây
Sử thiêng còn đó, cho đầy tiếc thương!
Vân Hà (TTHA)